Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Lanh Chanh
Phan_21
[Nối lại đoạn video cách đây 10” ở phòng thí nghiệm 1 vào điện thoại của tôingay]
Tuấn là một người rất thông suốt về máy móc, chuyện này không hề khó. Chỉ cầncắt đoạn video đó và gửi qua là xong. Sau vài phút đoạn video đã được chuyểnđến máy hắn.
-Bây giờ thì nhìn cho kĩ đây!!
Đưa điện thoại ra trước, mọi con mắt chăm chú nhìn vào, từng cảnh đều diễn rarõ ràng và Hoàng không còn gì để nói nữa, cầu xin Phong rằng mình sai nhưng đãmuộn.
Chắc chắn rằng chuyện này là do Thảo Trang sai khiến, nhưng hắn không có bằngchứng để buộc tội Thảo Trang, vì vậy nên hắn sẽ cho Thảo Trang thấy hậu quả chonhững việc làm ngu ngốc của mình và rõ ràng rằng những hậu quả đó ngày càngtăng.
Đầu tiên là đuổi học ba ngày (làm theo luật), sau đó là đuổi học luôn và bâygiờ thì gia đình của Hoàng sắp lâm vào tình trạng khủng hoảng kinh tế và đứacon trai bị thất học.
Như vậy chứng minh được là nó không có tội. Nó vui vì hắn đã giúp nó, khẽ đilại chỗ hắn nó “cảm ơn” nhỏ xíu, không biết hắn có nghe được không. Nhưng chắcchắn là nghe được vì hắn cúi xuống nói nhỏ vào tai nó
-Để trả ơn thì ra về sau khi “trực” ở kháng phòng xong thì đợi tôi ở cổngtrước. Vậy đi!!
Chap 55: “Yểu điệu thục nữ hóa”
Nghe lời hắn, sau khi làm “osin không công” ở kháng phòng xong, nó vội sắp xếpđồ rồi chạy ra cổng chờ. Không hiểu sao trong lòng nó háo hức đến lạ và khôngđể ý rằng hôm nay Quân không đến để chờ chở nó về nữa
20” sau
Đang bực bội tức tối vì nghĩ rằng hắn cho nó “làm khỉ” thì từ đằng xa một chiếcBMW loáng bóng chạy tới. Và hắn chính là kẻ đang cầm vôlăng. Không biết hắn tìmở đâu ra mà có đủ loại xe, xe từ siêu xe đến xe thường. Nó chưa từng thấy chiếcnào khác ngoài chiếc môtô của hắn ở trong nhà vậy mà cứ lâu lâu lại thấy hắn“cưỡi” một chiếc mới. Rốt cuộc thì chúng từ đâu ra nhỉ?
-Này! Nãy giờ làm chuyện gì ác nên bị sét đánh hay sao mà cô đứng như trờitrồng vậy???
Nghe hắn nói nó chợt ngước lên. Ngơ ngác!! Hôm nay hắn khác mọi ngày, nói đúnghơn là đã đẹp nay càng đẹp hơn khi mà hắn mặc một bộ vét lịch lãm cùng với máitóc được chải chuốt hơn mọi ngày. Đơ 5s (Sandy đơ theo)
-Tôi biết tôi đẹp trai, nhưng cô có cần phải nhìn như vậy không? Mòn hết “nhansắc” của tôi rồi!!
Giật mình khi nghe giọng hắn. Chỉ nghe giọng hắn thôi chứ nó cũng không biết làlúc nãy hắn nói gì nên chỉ lặng lẽ mở xe leo vào. Hắn chỉ khẽ cười rồi lên ga.
Đưa nó đến một cái salong lớn, hắn dừng xe. Nó vẫn chưa hiểu hắn muốn gì, mặtvẫn ngơ ngơ ngáo ngáo
-Tới đây làm gì?
-Vào trong đi
Chần chừ một lúc, nó bước xuống xe, lẵng lặng đi theo sau lưng hắn, Đi mà cứchồm chồm nghiêng nghiêng người tới xem vào trong để làm gì. Chợt hắn đứng lạiđột ngột, làm nó phản ứng không kịp, đâm xầm vào người hắn, tức tối nó quát
-Bị khùng hả? Tự dưng đang đi mà dừng lại làm gì vậy?
-Tôi muốn nhắc cô một chuyện. Cái vụ hợp đồng, chỉ một lần không nghe lời tôinữa thôi thì chuyện gì cô cũng biết rồi đấy và nên nhớ là cô đang trả ơn tôiđấy nhé
Rồi hắn lại rảo bước vào trong. Không biết hắn có ý gì nữa? Tại sao lại nóichuyện đó lúc này chứ. Nó ngửi thấy có mùi gì đó không an toàn ở đây rồi. Khôngvào trong đâu!!
Vào trong được một lúc mà không thấy nó vào, hắn lại phải đi ra tìm. Nó đangthập thò ngoài cửa với gương mặt hết sức “thận trọng”
-Vào trong, mau lên!! Và không được lên tiếng đâu đấy!!
Mệnh lệnh là mệnh lệnh, nó là kẻ yếu thế, không thể cãi lời hắn được. Nó phảibước vào trong nhưng vẫn “thủ thế” dữ lắm.
-Cô ngồi xuống đó đi
Mặc dù khó chịu khi bị hắn sai bảo như một con rối nhưng nó không muốn gây sựvới hắn đâu nếu không thì chắc hậu quả sẽ khó lường. Ngồi xuống ghế, một chịmặc áo xanh váy trắng như những người khác trong này vừa nói chuyện gì đó vớihắn thì tiến tới chỗ nó cười rạng rỡ.
-Em đừng lo, hôm nay chị sẽ biến em thành một nàng công chúa ^-^
Cái gì?? Công….. công chúa á? Nó có nghe nhầm không? Nó sắp bị “yểu điệu thụcnữ hóa” sao?? Không được!! Không được “hành hạ” nó như vậy!!! Không!!!
Vừa nghe chị ấy nói dứt lời, nó đứng phắt dậy. Hay tay thủ thế, miệng khôngngừng nói “Chị không được động vào người tôi”
-Ngồi xuống!! Không có lần thứ hai đâu
-Không!! Cho dù thế nào cũng không!!- Chỉ cần nghĩ đến cái hình ảnh “yểu điệuthục nữ” của nó thì nó không thể để chuyện này xảy ra. Không bao giờ!!!
-Aaaa….. Buông ra….. buông ra…….- Hắn nắm tay nó kéo mạnh thật mạnh, vùng vẫyhết sức nhưng vô ích bởi hắn mạnh như superman ý, làm sao cũng không thoát được
-Này, cô có coi lời tôi ra gì không vậy? Thử đứng lên một lần nữa!! Tôi đảm bảonhững điều tôi đã nói và tôi sẽ thực hiện, tôi không hề nói đùa đâu!! Bực mìnhrồi đấy!!
Đau lòng thật. Nó không thể làm con bất hiếu được. Không thể để vì nó mà ba mẹnó trở thành “vô gia cư”. Đành nhắm mắt bất lực để cho chị kia “biến hóa”, “yểmbùa”, “làm ảo thuật”……. nói chung là làm mới nó
Sau 1h nhắm tịt mắt vì nó sợ mở mắt ra thì nó sẽ không kìm được mà “bóp cổ” chịkia mất. Nhìn đứa con gái trong gương, muốn khóc quá!! Trời ơi!! Phải nó không?Một con nhỏ với đôi mắt vốn dĩ đã to nay còn to hơn. Cùng với phấn nền nhẹ vàmột chút má hồng thêm son hồng nhạt tự nhiên. Mái thường ngày cột cao hôm naylại được uốn gợn sóng xõa xuống hai bên vai…. Cũng không tệ nhỉ??
-Em vào trong đi
Vào trong một căn phòng với gương và các bộ váy cho các tiểu thư (chứ khôngphải nó) với đủ các kiểu loại khác nhau. Trong đó có một chiếc đầm trắng ngắnkhông dây với một sợi dây ruy băng xanh thắt để tạo theo điểm nhấn. Phần dướiđược may nhiều lớp làm cho hơi phồng lên. Chỉ đơn giản như vậy. Chiếc đầm đượcnằm riêng một mình trên bàn và nó chắc chắn rằng “vật” đó thuộc về nó và nó………GHÉT “cái vật” đó. Quá nữ tính!!!
Nhưng một sự thật phủ phàng rằng nó phải mặc bộ cánh này. Ngậm ngùi bước vàothay. Nó bước ra với nụ cười hài lòng của chị nhân viên. Gì???? Giày cao gótá??? Cuộc đời nó thù nhất là giày cao gót, nó đâu có lùn đâu chứ!! Dù gì thì nócũng đứng tới vai hắn chứ bộ!! Đôi này cũng phải 5 phân chứ không ít!!
Mặc cho mấy chị nhân viên nhắc nhở kêu rằng nó phải mang giày vào nếu không“cậu Phong” sẽ không vui nhưng nó vẫn không chịu được đôi giày đó và sách trêntay, đi chân trần.
Nó bước chân rầm rầm ra, mặt méo xệch. Nó chỉ (ít) khó chịu nhất là gương mặtcòn lại thì….. GHÉT!! Nhìn nó bây giờ hắn hơi ngỡ ngàng, tuy rằng chưa đẹp bằngcác nàng công chúa trong các câu chuyện cổ tích nhưng vẫn xứng đáng để đượcđóng vai công chúa. Không đẹp nhưng dễ thương và mang nét gì đó “trong sáng”,tóm lại một câu là khác hẳn mọi ngày!!
Nhìn xuống chân nó, hắn nhíu mày
-Mang vào!!- hắn nói cùng một tay đưa chiếc điện thoại lên.
Chết tiệt!! Hắn không còn cách hù dọa nào khác sao?? Sao cứ một chiêu mà lấy rasài hoài vậy chứ…… Lườm hắn một cái sắc lẽm. Nó hậm hực ngồi xuống mang vào.Rồi loạng choạng đứng lên.
Không nói gì, hắn mỉm cười quay ra xe. Mấy chị ngân viên vui lắm vì hắn khôngnói gì như vậy có nghĩa là đã hài lòng. Hắn là một khách tuy không quen nhưngquan trọng.
Đi theo hắn, mặt nó hằm hằm. Nhìn cái mặt hắn cứ cười cười thấy gét quá. Lạicái màng dậm chân rầm rầm. Nhưng thật không may là đôi giày này cao hơn bìnhthường nên hậu quả là nó chao đảo rồi kéo theo hắn ngã xầm xuống đất.
Bực mình cái con nhỏ cứ không chịu yên thân như nó, làm cho hắn cứ phải ômđường vô lý. Không biết nó ăn gì mà nặng hơn cả heo. Mặc dù lúc nãy đã đưa tayra đỡ nó nhưng vẫn bị nó kéo ngã theo.
-Đúng là!! Cô yên 1” không được sao??
-Cũng tại anh á!! Tự dưng bày ra trò này làm gì!!
-Đứng lên đi, thích lau nền cho người ta hả!!
Nghe hắn nói nó vội lồm cồm đứng dậy nhưng lại ngồi thụp xuống. Chân nó đauđiếng, mặt nó nhăn nhó muốn khóc, thật sự là đau đến độ nó không thể đứng được
-Bị gì vậy??
-Chân tôi, bị gì rồi…. Đau quá
-Để tôi xem
Nói rồi hắn ngồi xuống nhấc chân nó lên chạm nhẹ làm nó la oai oái. Một sự thậtphủ phàng đó là nó bị trật chân rồi. Bế xốc nó lên mặc cho nó luôn tục thụi vàongười hắn, đặt nó lên xe, hắn ngồi nhìn qua nhìn lại cái chân nó, rồi khẽ nânglên
-Ya, ya…… Anh đừng có nói là định bẻ lại giống trong phi…Ááááá……..
Nó chưa kịp nói hết câu, hắn đã bẻ một cái rắc, làm nó hét rần trời. Phải cốgắng lắm nước mắt mới không trào ra. Rồi lại không nói không rằng hắn lái xeđi. Sao con người hắn cứ hành động một cách vô cảm như vậy chứ!!
Chap 56: Dự tiệc
Đến trước một công ty lớn. “Đây không phải là công ty đá quý của nhà hắn sao?sao lại đưa mình đến đây?” Quăng chiếc chìa khóa xe cho bác bảo vệ xử lí rồihắn tiến về phía nó. Nó đang đứng ngơ ngác nhìn sự hoành tráng của công tyDiamond
Nhìn nó bây giờ cứ như ngày đầu mới đến nhà hắn, vì vậy
“Bóc”
-Aaaaa…….Anh uống thuốc chưa vậy hả??? Sao tự dưng búng tráng tôi chứ!!! Đồđiên!!! Đồ khùng!! đồ trốn viện…….
-Đúng ra thì tôi không nên biến con vịt như cô thành thiên nga nhỉ!! Vẻ bềngoài thiên nga cũng chẳng thay đổi được cái tính con vịt trong con người cô gìcả!! Cứ như bọn đầu gấu!!
-Anh nói cái gì???
Hắn cười lớn một tiếng. Lạ thật!! Lần thứ 2 nó thấy hắn cười, sao lại….. đángyêu đến vậy??? Nó lại một lần nữa…… đơ 5s
Nhận ra mình đang quá lố, hắn vội ho một cái để lấy lại vẻ mặt lạnh lùng vốn córồi lại lên tiếng
-Nghe kĩ đây, lát nữa vào trong đó cô hãy cố gắng làm lơ, đừng nói chuyện vớiai hết được chứ, tránh tiếp xúc với người khác. Khi gặp ba mẹ tôi cô chỉ việcgật đầu khi tôi ra hiệu, cần thiết thì mới lên tiếng, phần còn lại thì để tôilo được chứ??
-Sa…..sao?? Gặ…… gặp ba mẹ anh á?
-Ừ! Đừng lo, cô không ở một mình đâu!!
Sao hắn lại dẫn nó đi gặp ba mẹ hắn chứ? Và “cô không ở một mình” là ý gì? Thậttình thì nó không hiểu nổi! Nhưng thôi, bây giờ thì tò mò nhất vẫn là bên trongcó gì và ba mẹ hắn trông như thế nào- người mà nó chưa từng nghe hắn nhắc đến.Vậy nên nó cứ gật đầu cho qua chuyện, chắc là sẽ không có chuyện gì đâu!!
-Khoát tay tôi, và nhớ những gì tôi nói
Nó đỏ mặt, sao lại kêu nó khoát tay hắn chứ? Như vậy chẳng khác nào mấy cặptình nhân?? Khoan đã……. Không lẽ hắn muốn……
-Này! Đừng nói là anh kêu tôi đóng giả làm người yêu của anh đấy nhé
-Cũng gần như vậy. Sắp trễ rồi, mau đi!!!
Vội khoát tay hắn, nó và hắn bước vào. Bên trong là một phòng lớn, (kêu làphòng chứ có khi còn to gấp đôi ngôi nhà của ba mẹ nó) với đèn màu vàng mờ mờảo ảo cùng với một sân khấu có mấy nhạc công đang ngồi chơi nhạc. Và nhiềungười khác. Thanh niên có, trung niên cũng có. Tất cả đều mặc những bộ cánhsang trọng.
Nó nhìn qua nhìn lại mà chẳng quen ai, thế là quyết định làm quen với…… cái bànăn. Nguyên một bàn ăn dài với vô số các mòn ăn ở trên đó và hầu như thì khôngai thèm động vào. “Nhìn mấy em cô đơn quá!! Thôi để chị xử cho (ặc)”
Và thế là nó bay ngay vào chạy tới chạy lui, mỗi món một miếng và đương nhiênlà vẫn tỏ ra “yểu điệu thục nữ”. Đang cầm cái đùi gà ăn ngon lành (yểu điệuthục nữ á hả?) thì hắn từ đâu bước tới
-Này, cô làm ơn giữ thể diện dùm tôi một chút. Bỏ xuống và lau đi!!
-Hứ!!- lườm hắn một cái, nó thẳng tay quăng luôn cái đùi gà vào sọt rác. Địnhđưa tay lên quẹt miệng thì hắn chụp ngay tay nó lại, rút trong túi áo ra mộtchiếc khăn và chùi cho nó. Sao nhìn cảnh này mà nó cứ nghĩ tới mấy bộ phim HànQuốc nhỉ??? Nhưng cảm giác bây giờ thì tim nó đập loạn xạ.
-Đi với tôi!!
Rồi nó lại phải khoát tay hắn, hắn dẫn nó đi tới chỗ một đám người trung niêntrạc tuổi ba mẹ nó đang nói chuyện và trên tay cầm một ly rượu không khác nàophim Hàn. Chắc chắn bây giờ sẽ là màn chào hỏi thân thiết giữa ba mẹ chồng vàcon dâu đây!! Nghĩ tới từ “ba mẹ chồng” nó lại đỏ mặt
Hắn vừa bước đến nói nói gì đó và đám người kia đi hết, chỉ còn lại một ngườiđàn ông với gương mặt đã in dấu trong cuộc đời lăn lộn trên thương trường vàmột người phụ nữ nhìn có vẻ trẻ hơn ông ta. Họ cười với hắn
-Con trai! Cuối cùng cũng chịu đến sao?- người đàn ông nhếch môi cười
Hóa ra đây là ba mẹ hắn. Nhưng sao ba hắn…. nhìn mặt ông ấy lạnh lẽo quá, giốngnhư hắn vậy. Nó không dám lên tiếng lại càng không dám ra mặt, nó đứng sau lưnghắn. Vẻ mặt lạnh không hề thay đổi, hắn đáp
-Tôi có lựa chọn khác sao?
-Con đừng nói chuyện với ba như vậy??- người phụ nữ chợt lên tiếng, giọng rấtnhỏ nhẹ.
-Bà đừng có lên tiếng ở đây!!
-Mày đừng có hỗn với mẹ!! Ba kêu mày tới đây không phải để cho mày giở thói xấcxược ra đâu!! Tới đây một phần là để mở rộng các mối hợp tác làm ăn, một phầnlà ba đã cho mày thời gian và mày đã tìm ra một người bạn gái như mày đã nóichưa? Nếu như chưa có thì hôm nay quyền quyết định sẽ thuộc về ba và mày sẽphải chấp nhận như đã cam kết
-Tôi đã có rồi- Vừa nói hắn vừa lôi nó ra trước
Nó hơi sợ khi nhìn vào người đàn ông trước mặt. Nghe cách ông ta nói chuyện vớicon trai mình sao mà có gì đó tàn nhẫn quá. Nó cũng không biết phải nói gì nêncúi gằm mặt. Ông ta nhìn nó rồi lại nhếch môi
-Cũng được đấy, lần đầu tiên thấy mày chịu tìm một đứa bạn gái nhỉ? À, hay làmày lại vào mấy cái vũ trường tìm một con trong đó để đóng giả
-Ông……
-Thưa bác, cháu không phải là loại người như bác nghĩ, cháu tôn trọng bác nêncháu hi vọng bác cũng tôn trọng cháu. Rất vui khi được gặp bác- nó biết là hắntức giận và nó cũng tức giận không kém, nhưng sinh ra trong mình gia đình đượcgiáo dục kĩ lưỡng thì nó có thể kìm nén, vẫn cúi đầu chào theo phép tắt.
-Xong rồi phải không? Tôi đi đây
Dứt câu, hắn quay đầu. Không nói gì, nó biết là hắn đang giận nên cứ để cho hắnlôi đi. Đến chỗ bàn ăn hắn dừng lại, nhìn nó và khẽ nói
-Làm tốt lắm, bây giờ thì chờ tôi một chút, tôi có việc cần xử lí, sẽ quay lạingay
Nó đâu cần biết là hắn đi bao lâu. Chỉ cần biết trước mặt nó đây là một bàn ănđang “đơn độc” và tiếp tục chén mặc đời ra sao. Sau một lúc, bụng no căng nómới chạy đi tìm nhà vệ sinh để rửa tay
Vừa quay đầu thì nó va phải một người đang có ý định đi tới. Vì nó bất cẩn làmbẩn chiếc áo của người đó nên vội cúi đầu xin lỗi lia lịa, chỉ nghe tiếng gằngiọng khó chịu phát ra từ bên kia
-Cô đi đứng cái kiểu gì vậy hả? Làm bẩn hết áo của tôi rồi!! Ax
-Xin lỗi….. thật sự xin lỗi mà….. tôi….. Ơ….- nó sững sờ, người đứng trước mặtnó là……. là Lâm- tại…… tại sao lại….. ở đây?
Nghe nó nói, Lâm quay qua, cũng hơi bất ngờ khi nhìn thấy mặt nó, rồi Lâm cườiđểu một cái
-Cô cũng ở đây sao? Làm sao con người hèn mọn như cô lại được vào đây? À, làđại thiếu gia Phong dẫn cô đến đây phải không? Không khó đoán nhỉ?
Lâm đang nói gì vậy? Lâm thay đổi nhiều quá!! Cách nói chuyện, cách ăn mặc,cách nở nụ cười (đểu) mọi thứ đều xa lạ với nó. Nó không muốn nói chuyện vớiLâm nữa, nó quay đi tiếp tục cái công việc đang dang dở- tìm nhà vệ sinh
-Đi đâu vậy? Nhạc lên rồi, nhảy với tôi một bản đi nào- Lâm níu tay nó kéo lại
Chap 57: “Cô ấy là của tôi!!”
-Thả ra…. tôi nói thả ra….. nếu không thì đừng trách - cố gắng nói với gươngmặt lạnh nhất, buông ra một câu hù dọa. Chỉ dọa thôi bởi nó đang mang giày caogót và mặt váy thêm việc cần phải “giữ hình tượng” như hắn đã dặn nên nó khôngthể ra tay ở đây được.
-Sao? Cô làm gì được tôi? Đi thôi!- Lâm lại tiếp tục lôi mạnh tay nó
-Không!! Buông ra….. buông ra…….
-Bỏ tay ra!!- một giọng nói khác vang lên, đồng thời nắm lấy tay còn lại của nó
Ai vậy nhỉ? Ơ…… là Quân?? Sao Quân lại ở đây cơ chứ?? Quân mặc một bộ vét trắngkhác hẳn với hắn. Nó đang sững sờ? Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Đừng có nóilà nó chuẩn bị làm món đồ giật qua giật lại nhé!!
-Mày là ai? Buông người yêu của tao ra- giật mạnh tay nó, Lâm gọi nó là “ngườiyêu”???
-Ai nói Nhi là người yêu mày??- Và như thế Quân giật lại một phát
Ôi thôi rồi, Sao lại ác vậy chứ?? Có gì thì kéo nhau ra chụm đầu nói chuyện!!Cần gì phải hành hạ cái đứa vô tội vạ như nó chứ. Cả hai cứ mày, mày tao, tao,không ai chịu buông tay nó ra cả, nó cũng cố giật ra mà không được. Mọi con mắtở đây đổ dồn về phía tụi nó, dồn về đứa con gái tội nghiệp, dồn về hai conngười đang tuông ra những lời lẽ đầy tức giận
-Cô ta là người yêu tao!!
-Nhi không phải là người yêu của mày!!!
-Cô ấy là của tôi!!
Một giọng nói thứ ba vang lên, hắn tiến lại phía nó. Nhìn thấy hắn nó mừng ơilà mừng. Vậy là nó thoát rồi, chắc chắn là được yên thân rồi.
Hắn tới giật nó ra khỏi tay Lâm và Quân, khoát vai nó kéo đi. Để lại Quân đầyngơ ngác và Lâm nhếch môi một cái “Làm tốt lắm anh họ ạ!! Anh đã thật sự yêu côta rồi nhỉ? Điểm yếu lớn nhất. Haha!! Anh không còn hoàn hảo nữa rồi”
Đi với hắn, lúc nãy hắn nói gì nhỉ? Hắn nói “cô ấy là của tôi sao?” Đỏ mặt, lạiđỏ mặt rồi. Sao hắn lại nói nó là của hắn chứ? Liệu hắn muốn nói nó là…… ngườiyêu hắn hay là…… osin của hắn nhỉ? Nếu thật sự ý hắn nói là người yêu thì thấyvui vui. Nhưng nếu nghĩa là osin thì lại thấy thất vọng. Hay là hỏi thử?
-Này!! Lúc nãy……. anh nói….. “Cô ấy là của tôi”….. là có ý gì?
-Ừ thì là của tôi, vậy thôi!!
-Nhưng là…… người yêu hay là…… - nó ngại quá, chẳng dám nói tiếp
Hắn chợt đứng lại, nhìn chằm chằm vào nó rồi chợt mặt hắn gian không tả nổi
-Yêu tôi rồi à??
-G……gì?? Anh mơ sao?? Ai mà thèm yêu anh chứ!!!!
-Ừ! Cô là người yêu (giả) của tôi. Được chứ!!
Nó đỏ mặt, vui thật!! Nhưng sao lại vui???
Rồi hắn kéo nó tới chỗ có mấy người đang đứng ở đó. Ô!! Hình như Long, Duy, Mi,Lam!!! Càng ở đây lâu nó càng thấy nhiều chuyện rất ư là khó hiểu!! Sao 4 ngườiđó cũng ở đây??? Và giờ này mới có mặt.
Hôm nay Mi đeo sợi dây chuyền của tên Long tặng cùng với bộ váy xanh, còn Lamthì mặc bộ đầm đen tôn lên nước da trắng, cả hai đều rất duyên dáng. Nó phóngvụt tới đứng ngay chính giữa
-Ơ……đứa nào vô duyên vậy? Người ta đang nói chuyện mà chen vô chín……..Aaaaa.Con Nhi mày ơi- Mi đang làu bàu thì nhận ra cái kẻ “vô duyên” đó chính là conbạn thích dùng vũ lực của nó
Lam nghe Mi nói vội nhìn cho thật rõ xem có nhìn nhầm không. Đưa tay dụi mắtmấy lần, nhỏ vẫn chưa tin vào mắt mình. Long, Duy cũng hơi đơ khi nhìn thấyhình ảnh “yểu điệu thục nữ” của nó. Khác quá!!
-Mày ơi! Không lẽ nó bị xe đụng nên não có vấn đề hả?- Lam nắm tay Mi nhăn mặtnhìn nó
-Xe đụng cái đầu tụi bây. Bộ tụi bây mặc váy trang điểm được còn tao thì khônghả?
-Ô! Đúng là con Nhi rồi ^____^!!- Lam nhảy tưng tưng, cái cách nói chuyện nàychỉ có nó mới có thôi
-Tụi bây tới đây làm gì vậy?
-Ờ, Phong mời tụi tao tới nói là dự tiệc cho vui, ai ngờ đâu mày cũng tới, hehe
Rồi lại đứng cười nói rôm rả, quên luôn cái vụ tìm nhà vệ sinh để rửa tay, màthôi lúc nãy chùi vào áo Lâm nên cũng sạch rồi :)). Ba đứa tụi nó nói đủ thứchuyện trên trời dưới đất. Đương nhiên là Mi với Lam có hỏi hắn dẫn nó tới đâylàm gì và nó trả lời tỉnh bơ rằng “tới đây ăn đỡ tốn tiền”
-Chào mấy đứa, mấy đứa cũng tới đây chơi sao?- Hoàng Yến tiến tới chỗ tụi nócười thật tươi. Hôm nay Hoàng Yến diện một bộ váy hồng nhạt hai dây cùng vớimái tóc dài được xõa xuống.
-Ơ, sao chị cũng ở đây?? Còn đây là……- phía sau Hoàng Yến một anh chàng đẹptrai trong bộ vét lịch lãm bước đến
-À…… Đây là Thiên Vũ….. vệ sĩ của chị- nói rồi chị ta quay sang nhìn Thiên Vũ
-Ờ…… đúng rồi. Tôi là vệ sĩ của tiểu thư Hoàng Yến
Thì ra là vậy, vệ sĩ mà trông đẹp trai kinh khủng. Nó chỉ cười rồi bắt tay vớianh ta, đúng là đẹp trai thật. Dù dạo gần đây nó toàn là tiếp xúc với “namnhân”, nhưng anh ta là người thứ hai (sau ai đó) làm cho nó phải nhìn khôngchớp mắt.
Hoàng Yến nhìn vẻ mặt của nó rồi chợt cười một cái
-Này, nhóc thích anh ta à? Cho nhóc đấy. Chị đi cùng Phong đây
-Này, tiểu thư…………- chợt Thiên Vũ níu tay Hoàng Yến lại rồi hai người ra kéonhau nói to nhỏ gì đó
Nhưng cần gì phải to nhỏ như vậy chứ!! Còn lâu nó mới chịu đi theo cái anh vệsĩ đó mà để Phong cho chị ta nhé. Chỉ hơi ngỡ ngàng trước “nhan sắc” đó thôi,có gì đâu!!
Sau một lúc thảo luận gì đó, Thiên Vũ tiến về chỗ nó rồi cười thật tươi. Chưakịp nghe anh ta nói gì thì nó lại nghe tiếng chí chóe nhau ở bên kia. Quay quathì……. Ặc, Thảo Trang đang làm gì ở đây???
Thật là càng lúc càng loạn, tất cả đều họp mặt đầy đủ tại đây, và Thảo Trangvới Hoàng Yến đang chí chóe nhau……. vì hắn.
Ơ, cảnh này nhìn quen quen nhỉ?? Sao giống cái cảnh lúc nãy nó……. Vậy bây giờnó có nên tiến lại nói “Anh ta là của tôi” không nhỉ??? Như vậy thì xấu hổ lắm,nhưng không lẽ để cho hắn đứng và chịu đựng hai người cứ chí chóe nhau cho tớikhi bực bội rồi quát lên “Im hết đi” sao? Như vậy thì sẽ mất thể diện lắm và nóchắc rằng hắn sẽ không chịu đựng được lâu đâu
Tuy nó vẫn chưa rành về thương trường cho lắm, nhưng nó vẫn biết rằng công tyDiamond, à không phải gọi là tập đoàn Diamond mới đúng là một trong những tậpđoàn lớn nhất kinh doanh đá quý. Vậy nên, nó quyết định đánh liều đi tới.
Chap 58: Đính ước?????
-Này, anh ta là người yêu của tôi, hai người làm ơn tránh ra dùm một chút- vừanói nó vừa hất tay Hoàng Yến và Thảo Trang ra, giọng hơi run
-Ai nói anh Phong là người yêu của mày?- giống cảnh hồi nãy nhỉ
Rồi chợt hắn hất tay Thảo Trang ra, mỉm cười rồi khoát vai nó, kéo lại gần
-Nhi là người yêu tôi, bây giờ thì cô nghe rõ rồi phải không!!
Trang nhìn nó đầy căm phẫn, không ngờ chính miệng hắn cũng thừa nhận rằng nó làngười yêu của hắn, như vậy thì Trang thật sự hết hi vọng rồi. Mà thật ra thì từtrước đến giờ mọi cố gắng của trang cũng chẳng làm hắn thèm đoái hoài gì tớinhỏ. Hy vọng của nhỏ mong manh và nó đã làm vỡ vụn tất cả
“Cô hãy chờ đấy, sau ngày hôm nay thôi, chỉ sau hôm nay, cô sẽ phải biến mấttrên thế giới này”
Trang đứng nhìn hắn đang cùng nó đi chỗ khác trong mắt nhỏ lúc này chỉ còn lạinhững mong muốn làm cho nó tan biến. Còn Hoàng Yến thì chỉ khẽ cười.
-Xin chào mọi người
Chợt trên phía sân khấu có một người đàn ông bước lên, hình như là MC thì phải.Nhạc cũng tắt, và ông ta bắt đầu nói
-Thật vui khi các vị khách quý đến đây tham gia lễ mừng 30 năm thành lập côngty Diamond………..
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian